Sáng nay đọc tờ Tuổi Trẻ , có 1 bài báo thật là làm xúc động lòng ng ,
" Nghị Lực Của Quy " , đó là tên của bài viết nói về 1 ng khuyết tật
có 1 nghị lực đáng trân trọng , đáng cho mỗi ng chúng ta phải suy nghĩ
và suy ngẫm lại mình, tôi thật sự xúc động khi đọc bài báo này ...

và đây là bài thơ ghi lại đc từ trang báo ấy ..
Cô Và Mẹ
Mẹ về giữa giấc mơ khuya
Hôn tôi và bón từng thìa cơm ngon
Bàn tay nắng cháy héo hon
Ôm tôi thật chặt thấy còn xa xôi
Tôi ôm mẹ. Mẹ ôm tôi
Mẹ ru mẹ hát như thời ấu thơ
Đêm khuya sương lạnh sao mờ
Thân gầy lặn lội kịp giờ chợ đông
Mồ hôi mẹ đổ ngập đồng
Mẹ là mưa hạ nắng đông ngập trời
Muốn ôm mẹ mãi không rời
Giấc mơ bừng tỉnh vẫn lời dịu êm
Bàn tay gầy như gầy thêm
Ôm tôi thật chặt suốt đêm không rời
Tôi thầm gọi mẹ, mẹ ơi
Mẹ đi biền biệt từ thời còn thơ
Dáng hình mẹ ở trong mơ
Phải chăng đó chính là bờ vai cô
Thân mòn tiều tụy héo khô
Không con sao vẫn lao đao tảo tần
Thay mẹ hôm sớm đỡ đần
Nắng mưa sương gió nhọc nhằn nào than
Tình cô ấm áp chứa chan
Mười ngày chín tháng mẹ mang trong lòng
Nghĩa mẹ rộng lớn mênh mông
Ơn cô tựa núi biển đông tựa trời.
Ve Sầu _Nguyễn Thế Quy
http://tuoitre.vn/Nhip-song-tre/429778/Nghi-luc-cua-Quy.htmlmời các bạn vào đây xem nhé
Ve này mới thật là Ve
Sầu bao nhiêu vạn mà Ve ko sầu ! 