Lâu rồi góc khuất không mở cửa
Âm thầm tâm hồn cứ bơ vơ
Hôm nay người đến lòng cứ ngỡ
Như vừa sống lại những ngày xưa...
Ngày xưa lòng ta như ngọn lửa
Rạo rực cháy mãi những vần thơ
Ân tình vừa chớm bao thề hứa
Tối tối đêm đêm đợi với chờ
Chẳng biết bao giờ tình đã nỡ
Chẳng hay riêng mình đã bơ vơ
Góc khuất không còn người đến nữa
Có chăng gặp lại trong giấc mơ
Bao năm gặp lại, mới hay cũ
Bên dòng suối chảy liễu lơ thơ
Kỷ niệm xa xưa còn dang dở
Viết tiếp hay chăng nên hững hờ...

?