Gọi Bọng mãi Bọng chẳng thưa
Gọi Ẩn, Ẩn mải nô đùa tận đâu
Gọi Huy, Huy bận gội đâu
Nghèo hẹn rồi cũng một mầu biệt tăm
Chỉ còn ta với xa xăm
Ngó nghiêng từ sáng đến dăm bảy lần
Thơ ơi, sao cứ tần ngần
Bạn thơ không có thì mần được chi
Dãi dầu một bóng có khi
Mình ta, ta lại hoạ ta một mình
Thôi thì cứ hoạ rồi rình
Xem Bọng, Ẩn, với chàng Nghèo có vô
Thơ chi mà khổ thế thơ
...