Bài Đôi Mắt Người Xưa là của Trúc Phương, bài nhạc như thế này:
Chuyện tình của tôi, tan vỡ từ lâu rồi, tưởng như không còn nhớ.
Nhưng bổng một hôm trên đường ra phố thị,
tôi gặp người yêu ngày nào.
........
........
Cho trái tim tôi ngủ quên chuyện tình xưa lỡ làng.
Nhân đây, tôi muốn nhắn với Trúc Linh về tiểu sử và nguồn gốc về cái tên Trúc Phương, cũng như cái tên Trúc Linh ngày, từ đâu mà có.
Tôi tên là Trần Trúc Quang, gia đình tôi gồm 10 anh chị em, tất cả đều mang tên là Trần Trúc... Tôi là người con thứ 8 trong gia đình. Hiện tạị, tôi đã hơn 60 rồi. Tôi hiện đang hành nghề bác sĩ tại Falls Church, tiểu bang Vỉginia, Hoa Kỳ. Tôi là nhà văn Trần Long Hồ, cũng là nhà thơ Trần Thảo Lư. Tôi gọi nhạc sĩ Trúc Phương là chú. Bà nội của tôi là chị của bà nội Trúc Linh. Ba tôi lớn tuổi hơn chú Lộc (nhạc sĩ Trúc Phương) rất nhiều. Ba tôi sinh năm 1916, chú Lộc sinh năm 1933 (không phải 1939 như nhiều người đã ghi, và hình như trên bia mộ của chú Lộc cũng ghi sai là 1939). Ký ức của tôi còn giữ lại được tới khoảng năm 1958. Vào khoảng năm 1956, chú Lộc từ Trà Vinh lên thăm ba tôi. Lúc đó, theo tôi nhớ, chú Lộc có giữ trong tay 2 bài nhạc là Chiều Làng Em và Đò Chiều. Lúc đó, chú khoảng 23 tuổi. Chú có hỏi ba tôi để lấy cái tên của người chị thứ 5 của tôi là Trần Trúc Phương (đã chết lúc 1 tuổi). Ba tôi có giúp cho chú Lộc một ít tiền, để trước tiên là vá cái bánh xe đạp bị cán đinh, và sau đó để in ra 2 bản nhac Chiều Làng Em và Đò Chiều. Chú Lộc ham mê và có năng khiếu về âm nhạc từ thuở nhỏ, mặc dù chú hơi bị lãng tai (theo lời ba tôi thuật lại). Cha của chú Lộc (tức là ông nội của Trúc Linh, tôi gọi là ông dượng, không phải là một nhà giáo mô phạm và sống khép kín như tác giả Nguyễn Đình Toàn đã ghi), chính thật là một nghệ sĩ hát bội, sau chuyển qua cải lương, ông đã nổi tiếng ở vùng Trà Vinh thuở đó. Bà dì cũa tôi, tức là mẹ của chú Lộc hay bà nội của Trúc Linh, và chú Lộc, trong thuở ấu thơ đã có một thời gian sống chung với gia đình ba tôi. Bà nội tôi hay gọi "thằng Lộc đâu, ra đây hát cho "má Ba" nghe coi." Lúc đó, chú Lộc chừng khoảng 4 hay 5 tuổi, chú Lộc ca xong thì bà nội cho mấy xu ăn kẹo.
Khoảng một năm sau, có lẽ năm 1957, chú Lộc có quay trở lại nhà ba tôi. Chú có dẫn theo một cô gái rất đẹp và trẻ hơn chú rất nhiều. Chú Lộc nói "Tụi bây đâu, ra chào thím Lộc đi." Tôi đoán, cô gái trẻ đẹp của năm 1957 đó, chắc là thím Lộc, mẹ của Trúc Linh bây giờ.
Rôi từ năm 1959, gia đình tôi gặp đại nạn. Chúng tôi phải dọn nhà đi liên tục nhiều nơi. Có lẽ, chú Lộc có trở lại tìm ba tôi, nhưng không gặp.
Thời gian thấm thoát trôi qua, đứa bé 6 tuổi ngày xưa, bây giờ đã hơn 60 rồi. Tôi nghĩ là, cần nói những chuyện này ra, để Trúc Linh biết rõ hơn về nguồn gốc của mình. Những thế hệ sau, con cháu của chúng tôi đều giữ cái tên Trần Trúc. Ngay ở Califonia, Hoa Kỳ, có chi phái Trần Trúc cùa người anh thứ 6 của tôi là Trần Trúc Việt (em kế chị Trần Trúc Phương, thứ 5). Trúc Linh được e mail này, nếu muốn biết bà con, hãy liên lạc với anh, số fax (703) 538-6403. Anh sẽ cho em số e-mail sau.