có những lúc em tủi thân lắm
khi màn đêm đến vây quanh
muời tám tuổi ..mối tinh đầu dang dở
người yêu thương .nhưnng nặng gánh gia đình
ba mẹ mất , gánh nặng đè vai anh
thêm bầy em ,đang cần tinh thương mẹ
lời vào tiếng ra .hai đúa rất đau lòng
xa nhau cũng vì nghịch cảnh
trời đã xui .hai đúa mình hai lối
thôi anh về ,kẻo lỗi đạo với ,dì ,cô
anh vẫn cần gia đình hơn em đó
đừng vì em ..mà mát lòng cô chú
họ thưông anh .......nên mới bảo xa em
hãy về đi ,,,một mình em yên tĩnh
em muốn mình nghĩ lại chuyện đã qua
đã mấy mùa rừng thay lá
em giờ đây không còn như ngày trước
không yêu ai .sợ phải yêu người
muốn đi xa ..về nơi yên tĩnh
trút lòng mình .để gió cuốn bay đi :? :?