LÀ THI SĨ
Là thi sĩ đó là điều tất dĩ
Nghĩ vẩn vơ, lúc lại tự bật cười
Khoác hành trang tay xách dép nhì đời
Nhặt hết mây, mưa, nắng, gió của trời
Nơi đáy bị xếp vào đây tất cả
Mặc cuộc đời, buồn, vui hay đói lả
Miệng vẫn cười, chân vẫn đá ống bơ...!
* *
*
Ống bơ lăn dọc đường xe vẫn chạy
Khoác ba lô một tay chống gậy
Đầu đội trời chân đạp đất ta đi
Mặc cho mây, mưa, nắng, gió chẳng xá gì
Chân vẫn bước miệng mỉn cười lãng mạn
Mắt lơ đãng ta nhìn về dĩ vãng
Quá khứ đâu rồi, hiện tại, hay mơ...!?
VungCC