MÙA HOA CẢI
Em gieo tình yêu vào mùa hoa cải
Anh cắt đi nỗi khổ ải của rau răm
Đông đã tàn theo thời tiết cuối năm
Để dòng thơ anh chảy vào miền nhớ
Em che ô cho nắng vàng hoa nở
Trên nụ cười anh cứ gọi là Xuân
Hoa vàng tươi bên sắc đẹp tuyệt trần
Anh trộm nghĩ, em là mùa hoa đẹp nhất
Em đi tìm mảnh trời riêng có thật
Bên ngưỡng cửa cuộc đời, xuân-hạ-thu-đông
Hoa nở trên ô, nở trên má em hồng
Trên tà áo em, che bao điều anh nghĩ...
Câu thơ nào em bảo là ủy mị
Chữ cái nào anh ghép lại mùa Xuân
Cách xa nhau câu chữ nối thêm vần
Anh gác bút qua dòng đời trôi chảy
Hoa cải vàng bên câu thơ anh tập nẫy
Bỗng giật mình khi nhắc lại ngày xưa
Ba mươi năm cộng lại đã sang trưa
Anh gấp lại, cất những lời thơ vụng dại…!
VuongCC