NHẬT KÝ MÙA THU
Em giấu mùa thu vàng trong lá
Anh lật tìm sau những vạt heo may
Lòng hồ kia em cất những đắm say
Anh vẫn thấy nồng nàn qua ánh mắt
Hạ đi rồi tiếng ve con còn khóc
Bầy hươu non cõng nắng chạy qua đồi
Để bên này lác đác giọt thu rơi
Ngơ ngẩn đứng tựa lưng vào câu hát
Bài thơ xưa anh ôm đàn phổ nhạc
Bổng hay trầm cũng chỉ tại em thôi
Lời ai ru chín mọng cả đôi môi
Chín nỗi nhớ, chín lối mòn đất đỏ
Thời gian qua, dấu chân em còn đó
Anh nhặt ép vào nhật ký mùa thu
Nghe xốn xang tiếng chim ngói gọi gù
Là chiều tím nhuộm hồn anh em ạ
Mảnh trăng non rơi nghiêng như chiếc lá
Dưới mặt hồ cá đớp động hồn ai
Anh rùng mình nghe tiếng gió thở dài
Là tất cả nỗi buồn anh trở lại…!
VuongCC