sau bao năm con lại về trường
bằng lăng tím xác xơ trên thềm đá
thảm lá vàng phủ kín lối đi
vẫn lớp đó góc cuối con ngồi
giờ chẳng còn như ngày xưa được nữa
bụi phấn mờ in dấu thời gian
thầy ơi con nhớ lắm sao quên
dáng của thầy mỗi lần lên bục giảng
con nhớ lắm, thầy ơi con nhớ
ánh mắt thầy nghiêm nghị lại bao dung
sao con quên những bài thầy giảng
nó còn cao hơn lẽ sống trên đời
con đã về thưa thầy đáng kính
biết tìm đâu dáng thầy ngày xưa ấy
thầy bỏ con ra đi mãi mãi
trong tim con mãi thổn thức tiếng :Thầy!!