oai ! oai ! vừa nói vừa làm thơ đi chứ
hai con bé này ngồi đó bán dưa LÊ à ...
dưa Lê là món khoái khẩu của con đó cô Linh à
:oops:
to Thảo Sương & Thanh Thanh : lúc nào đi bán dưa
nhớ bảo mình một tiếng nha , đảm bảo sẽ đắt hàng lắm đấy :lol: :lol: :lol:
Vỏ quýt dày móng tay nhọn
Bóng tà xế buổi chợ chiều
Thanh ngồi ngao ngán: "ế nhiều vậy sao?"
Sương cười mà lệ như trào
Tối nay chẳng có đồng nào mua rau
Linh buồn chẳng thiết mời chào
Nhìn hai đệ tử mà đau đớn lòng
Từ đâu có một bóng hồng
Người thật thanh tú vẻ trông sang giàu
Tới gần nàng hé môi chào:
"Thu Huyền đây! Chứ ai nào lạ xa"
Ba nàng giờ mới nhận ra
Cầm tay mừng tủi dăm ba ân tình
Rồi Huyền nói với Tố Linh
Chị ơi chị bán cho em dưa hồng
Cả ngày chỉ đợi trông mong
Giờ đây khách "sộp" còn không "chém" à?!
Thanh liền bưng xảo dưa ra
Chọn liền năm quả để ba tháng rồi
Thảo Sương nói nói cười cười
Đây là mấy quả ngon tươi nhất nhà
Thu Huyền chẳng phải hạng "gà"
Thoáng qua đã biết đó là dưa hư
Nhưng vẫn cười nói vô tư
Nhờ Tố Linh bọc dưa cho kỹ càng
Rồi Huyền cười nói nhẹ nhàng:
"Đi chợ vội quá quên mang theo tiền"
Ba người ngậm đắng làm hiền
"Trời ơi nó nỡ quỵt tiền thật ư?"
Huyền cười vẻ mặt làm ngơ
Cảm ơn rối rít mang dưa ra về
Thanh nhìn mà ruột tái tê
Từ nay chắc chẳng ngồi lê bán hàng
Thảo Sương lòng dạ ngổn ngang
Bạn bè sao lại phũ phàng vậy thay?
Tố Linh càng nghĩ càng cay
Vỏ quýt dày có móng tay bóc rồi!!!