Ru đời,ru những niềm đau ...
Dòng đời khô cạn,bạc đầu niềm tin ...
Trời mây non nước ân tình ...
Thời gian đem tặng,cho mình xót xa ...
Trăm năm em vẫn ngọc ngà ...
Ngàn năm tình ái,đậm đà anh ơi !
Đêm nay ngôi ngắm sao trời ...
Khổ đau,hạnh phúc,riêng mình bơ vơ ...
Trọn đời ôm một giấc mơ ...
Làm sao viết được,bài thơ dâng chàng....
một lần nữa cảm xúc tôi lại dâng trào khi đến với bài thơ của TốLinh
TôLinh chủ yêu trung thành với thể thơ lục bác_thể thơ mộc mạc đơn sơ như chính con người cô
một cuộc đời đả trãi qua nhiều cay đằng bể dâu, bao lần đâu khổ vì tình duyên không trọn vẹn
Ru đời,ru những niềm đau ...
Dòng đời khô cạn,bạc đầu niềm tin ...
dòng trời vẫn cứ trôi ,dù con người ta có muốn níu kéo cũng không dễ
và năm tháng đi qua luôn để lại trong lòng cô một niềm hòai cảm, hòai
cảm về những đau thương mà cuộc đời mình phải gánh chịu
Trời mây non nước ân tình ...
Thời gian đem tặng,cho mình xót xa ...
dù chịu nhiều cay đắng của cuộc đời, truân chuyên quá nhiều nhưng ở cõi lòng người phụ nữ ấy vẩn giữ được tấm chân tình thủy chung, son sắc với tình yêu_ tình yêu của cô vẫn nồng nàn say đắm có lẻ hơn cả những người phụ nữ bình thường, trong tim cô vẫn khao khát được yêu thương , an ủi dỗ dành vì bẫm sinh tất cả phụ nữ đều muốn được như thế dù cho mình có cứng rắn cở nào. tuân chuyên nhiều mối nhưng tấm chân tình vẫn đậm ân tình vẫn con nồng nàn.
Trăm năm em vẫn ngọc ngà ...
Ngàn năm tình ái,đậm đà anh ơi !
tình cảm nồng nàn thế đó nên thường chạnh nổi u hoài trong đêm canh vắng cô liêu một minh nơi xứ lạ quên người,làm bạn với sao trời mây gió, từng đêm lạnh lẽo trôi qua là thêm một niềm cô đơn sâu kín, mà có ai cùng chia sẽ.....
Đêm nay ngôi ngắm sao trời ...
Khổ đau,hạnh phúc,riêng mình bơ vơ ...
bao tâm sự, vui buồn hạnh phúc chỉ biết gởi vào những vần thơ cho vơi niềm cô đơn trống trãi
rồi cầu vòng trong đêmnhư xuất hiện , người phụ nữ ấy nhớ về người thương của mình
hai người hai xứ bơ vơ
tình cờ gặp gở khác đâu duyên trời
Trọn đời ôm một giấc mơ ...
Làm sao viết được,bài thơ dâng chàng....
dù đau khổ với tình cảm nhiều nhưng trong lòng cô vẫn ôm một niềm mơ ước là mình sẽ tìm được một tình yêu đúng nghĩa, được yêu thương như tất cả người phụ nữ bình thường khác
điều này là tất nhêin , mọi người sống trên đời này điều có quyền mơ ước, bởi có mơ ước ta mới có cố gắng ,c ó mục tiêu sống để yêu cuộc đời này hơn
và rồi một bài thơ nữa đã ra đời như nói hết tâm tư của mình để một phần nào vơi bớt sấu đau .