HOẠ THƠ
Lung linh trong rượu một vầng trăng,
Đong đưa đôi mắt với chị Hằng.
Làn gió thơm nồng men chén ngả
Ngồi đây chờ mãi với thu chăng.
Đã mấy thu rồi ta vẫn mong,
Bao nhiêu thu đến nhớ trong lòng.
Hình dáng thu yêu em mang nhớ,
Cho thoả nhiều đêm lệ cứ đong.
Ô kìa bóng nguyệt trốn vào mây.
Còn bóng hình ta cứ bay bay.
Hơi men đã thấm trong thương nhớ.
Ngơ ngẩn, càng thêm hương ngát say.
Rượu chảy vào tim thấm được chi ?
Cô đơn bóng nguyệt sắp tan đi !
Lưu luyến thu đêm, mang thêm nhớ.
Tỉnh giấc nồng say lưu luyến gì ?
Đêm thu, nâng chén càng thêm lạnh.
Nâng chén, càng thêm nhớ mong manh.
Nhìn trăng mà thấy ta thêm nhớ !
Một ánh lung linh ló trên cành.
[/quote]
Xúc cảm trước bài thơ hay của anh Thói đời , Em xin phép họa thêm vài nét nhé :
Trăng vẫn còn đây người ở đâu?
Thu đêm man mác cảnh thêm sầu
Đêm nay ta uống cho vơi hận
Trăng bạn cùng ta quên thương đau!
Có buổi nào buồn như đêm nay
Lệ chan vào rượu trong chua cay
Ai người tri kỷ trong sương lạnh?
Có lẽ mình ta ! Riêng ta say?
Ta vẫn độc hành với gió sương
Với trăng với rượu mộng vô thường
Ta ru ta ngủ trong điên đảo
Ru kẻ yêu lầm, yêu ... hư hao !